“Phiên bản tầm thường là sản phẩm của một tâm trí lười tư duy”
Sinh tồn
Con người không sinh ra để sáng tạo hay phản biện.
Bạn sinh ra để thích nghi, bắt chước và lặp lại.
Não ưu tiên sự an toàn, không khuyến khích sự phản kháng. Vì thế nó chọn đi theo đám đông.
|| Bạn không sai khi tất cả đều cùng sai. Tâm lý bầy đàn là vậy.
Bản năng đó đưa bạn tới đâu ?
- Một công việc ổn định
- Một cuộc sống an toàn
- Một phiên bản cạn dần cá tính
Viết – Đi ngược lại bản năng sinh tồn
Bộ não sợ hãi nhất lúc nào ?
Không phải lúc đói ăn rét mặc.
Nó sợ nhất trong lúc cô đơn, trống rỗng thì câu hỏi: “Tôi là ai, tôi muốn gì ?” lại xuất hiện.
Thậm chí tới lúc chết, vẫn ám ảnh câu hỏi đó, nếu chưa được trả lời thỏa đáng.
Y tá Bonnie ở một bệnh viện tại Úc có thói quen ghi chép lại tâm sự của những người mắc bệnh hiểm nghèo chỉ còn vài tháng.
Điều họ hối hận nhất trong cuộc đời, đó là không hiểu thật sự bản thân mình muốn gì.
Viết giúp bạn dần trả lời câu hỏi đó.
Không nhanh chóng, nhưng nó vén từ từ tâm trí bạn.
Người viết thường xuyên có mục tiêu, ước mơ rõ ràng hơn người sống bản năng.
Trong cuộc sống, nếu bạn không có ước mơ. Vậy thì bạn sẽ thành công cụ thực hiện giấc mơ của người khác.
Viết là hành trình tái sinh chính bản thân mình
Đó là một quá trình phức tạp, vùng não DMN (default mode network) chịu trách nhiệm tái định hình, nhận diện bản thân, dò tìm cảm xúc, xử lý mâu thuẫn.
Một nghiên cứu của UCLA cho thấy, khi viết một cách thành thật, vùng võ não trước trán hoạt động mạnh, còn vùng hạch hạnh nhân (lưu trữ cảm xúc) được làm dịu xuống.
Phiên bản tầm thường là sản phẩm của tâm trí lười tư duy
Ngay cả bạn học giỏi, thành đạt, công việc có thu nhập, lập gia đình …
Đôi khi bạn vẫn thấy “thiếu thiếu” điều gì đó.
Mọi sự vẩn ổn, nhưng là ổn trong mắt người khác.
Mâu thuẫn công việc, bất ổn gia đình và những thứ cảm xúc bị kìm nén.
Chúng ta là sản phẩm của quy trình Đào tạo – Bán mình – Nhập viện – Hối tiếc.
Và rồi chúng ta lại mong chờ cô y tá nào đó tới hỏi: Điều hối tiếc nhất của đời bạn là gì?
Nguyên nhân mấu chốt chính là sự tồn tại bản năng, lười tư duy, ngại đột phá, sợ khác biệt.
Sợ sống thật với bản thân, sợ viết ra những điều mình nghĩ, sợ bị người khác đánh giá chê cười.
Viết giúp bạn thoát khỏi sự trói buộc giả tạo đó, tái cấu trúc lại bản ngã, xây dựng niềm tin, giúp đỡ bản thân, giúp đỡ cộng đồng.
Tái kiến tạo
Hạnh phúc nằm ở nội tại chính mình, thế nên hãy rút ra khỏi đầu những cái đinh mà xã hội cắm vào não bạn bấy lâu nay.
Bạn là cá thể:
- Không bao giờ bị trôi màu
- Không hòa tan mất tích
- Không bị định nghĩa bởi số like, tim, comment
Gạt bỏ mọi thứ trong quỹ đạo tầm thường,
Hãy ngồi xuống và viết.
Bạn viết không phải để thành ai đó.
Bạn viết để không quên chính bản thân mình!